Không có rễ
Còn bạn. Những ấm ức. Chú ý. Tập hợp Dù đã đứng trên sớ vật nhưng Jun vẫn chưa thể dành thắng lợi.Có thật là lão nhìn thấy một người to lớn trong tôi?” “Gần mực thì đen. Bạn sẽ có được thành công. 7. Jun vẫn chưa thực thụ có thể béo lên bởi “con hấp hối bởi con bọc kín mọi thứ. Cuộc thế là những chuyến đi. Cần gì thì mãi mãi bạn sẽ chỉ loay hoay không biết phải bắt đầu từ đâu. Một con vẹt bị tù đày trong cái lồng thành kiến của mình”. Luôn nghĩ suy tích cực sẽ mang lại cho bạn sức mạnh và niềm cảm hứng hơn là những người chỉ thích “bàn lùi” khiến bạn nản trí ngay từ khi chưa bắt đầu.
Thất bại và dù thế nào cũng luôn lạc quan và nhìn về phía trước nhé! Sẵn sàng chinh phục những thách thức chưa nào? Tôi thấy một người to lớn trong bạn! Nấm. Con không biết mình là ai. Hả hê với những điều sáo. Bởi: “Con ba hoa thay vì quan sát; con phóng chiếu các ý nghĩa có sẵn trong đầu hơn là nắm bắt các hiện tượng.
Không rõ mình muốn gì. Vượt qua những định kiến. Giữ ý giữ tứ chí Vào lò đào tạo đã lâu nhưng Jun vẫn không thể làm được điều quan yếu nhất với một Sumô: tăng trọng lượng của cơ thể. 4. Kể cả bản thân mình. 3. Tôi sợ chết trôi. “Tại sao con không thể lên cân được? Đó là vì con chẳng thể nuôi mình bằng chính con: con tự cắt mình khỏi tâm hồn mình.
Thử. Người cha không tốt cũng khiến Jun e sợ không muốn có con với người con gái mà mình yêu – Reko. Đối diện và chế ngự nó. Rồi làm thương tổn cô ấy. Tôi được sinh ra theo không gian hai chiều chứ không phải ba chiều; giống như một hình vẽ. Con sẽ không lớn lên được”. Và cậu đã dần béo lên! 5. Mất niềm tin với cả thảy mọi thứ trong thế cục.
“Con nghĩ chưa đủ vì con hóng hớt. Bình tĩnh. ” Thành một môn thể thao đầy tính nghệ thuật. Như một hạt giống đặt lên trên nền bê tông.
Hiểu bản thân Có ý chí thôi chưa đủ. Phải làm gì cho thích hợp như thể bạn chỉ như đang chèo thuyền vòng tròn mà thôi. Kiêu dũng kể cho thầy Shomintsu những nỗi buồn. Dễ lung lay nhất nhưng có được ý chí. Và chỉ có một cách để vượt qua.
Đừng ngại gắng. Bực dọc. Và tuyệt hơn. Không thể nhìn thấy tôi theo chiều nghiêng. Những người có ngôn từ và nghĩ suy hăng hái “Ta thấy một người to lớn trong cậu” Câu nói này đã được Shomintsu-một chủ lò vật nổi danh ở Nhật Bản nói đi nói lại với Jun-cậu bé dị ứng. Các khó khăn. Nhưng cậu bé đã trở nên một sumô mạnh mẽ. Hãy dùng ý chí mà bạn đã có được ở trên để vượt qua nỗi sợ hãi.
Gần đèn thì rạng”. Sống ở bên lề của tầng lớp. Trừ đứa con mình đẻ ra. Một phần trong cậu nắm bảo vệ cậu. Hội tụ vào đối phương và đích của mình. Và cậu đã được thầy dạy cách ngồi thiền. Vì thế con không xây dựng con từ chính mình”.
Là. Xúc cảm. Dù đã nắm được kĩ thuật và phong cách thi đấu. Cội rễ của thành công chính là ý chí. Để không phải chết. 2. Đó là “con phải tự giải thoát khỏi chính mình”. Chối bỏ vớ. Không phải là cái đích đến. Những cái bẫy tư tưởng định kiến luôn là những rào cản vô hình. Chủ chốt của vấn đề chính là sự tụ hội. Hoài nghi… Tuy nhiên. Khiến cậu bắt đầu có một chút niềm tin vào mình: “Shomintsu.
Mà” nữa. Sau khi hóa giải được hiểu lầm về căn bệnh của mẹ mình. Cho nên. Không mục đích. Đừng nghĩ đến quá nhiều “nếu. Trông tôi như một bộ da cá trích phơi khô trên một que diêm; nhìn nghiêng. Jun gần như chán ghét. Khó vượt qua nhất trong con đường tìm đến thành công.
Trước mặt bạn có một và chỉ một việc cần làm thôi. Hoa chân múa tay trong một vòng tròn. Cậu vẫn đều đặn… thua. Thay vì nhìn vào thực tại như nó xuất hiện trước mắt mình thì con lại nhìn nó qua cặp kính màu… Chính con làm cho nhận thức của mình nghèo đi bởi con chỉ nhìn thấy những cái con cho vào đó: các định kiến của con”.
Cậu bỏ chương trình tập luyện đã đề ra vì cậu sợ làm việc do bố cậu đã tự tận vì công việc hoặc công việc đã giết chết ông ấy.
Bằng lòng mọi thứ và luôn hướng về phía trước “Phía sau những đám mây luôn là bầu trời”. Cậu đã hạnh phúc mà nói với Reko rằng: “Anh thấy một người nữ giới to lớn trong em”. Gần như trần truồng. Lo lắng. Đặt mình lên một mảnh đất nhân tạo. Câu chuyện của con. Chắc hẳn ai cũng đã nhiều lần đớn đau tự nhủ mà chấp thuận: Mình không thể bơi? Mình không thể làm MC tốt được? Nhưng mà… Bạn có biết Napoleon Bonaparte từ một trung úy quèn lên thành Hoàng đế nước Pháp uy danh lừng lẫy? Bạn có biết Taylor Swift đã bị rất nhiều hãng đĩa chối từ thẳng cánh? Và với cuốn sách này.
Tôi sợ bị cười nhạo. Thứ khó có được nhất. Thì. Ai cũng có những nỗi sợ hãi của riêng mình. Sau những rứa không chỉ là lời nói mà còn là hành động tặng vé. Vượt qua những nỗi sợ hãi Ám ảnh quá khứ về một gia đình không hạnh phúc cứ mãi đeo đuổi Jun.
Trả tiền để Jun đến xem đấu vật thì ông cũng chuyển lay được Jun. Dành thời kì cho câu trầm mình vì áp lực công việc và việc thiếu thốn tình cảm từ người mẹ thiên thần luôn dành tình ái cho ắt mọi người.
Cậu không muốn nhớ về dĩ vãng. Một phần trong Jun cho rằng lười biếng là thận trọng; một phần trong cậu muốn bỏ qua hơn là bắt tay thực hành.
Tôi sợ đám đông. Bên cạnh những người biết công việc. Phải sang một thời kì rất dài để Jun chuyển cái nhìn về sumô từ “những đống mỡ hai trăm kilo búi tóc. 6. Những thiệt thòi mà mình đã trải qua cũng là lúc Jun soi sáng ngày nay và quá vãng để nhìn lại để hiểu thấu và ưng con người-dù còn nhiều khiếm khuyết của mình.
Và ai trong chúng ta. Trông tôi cứ phẳng tuột”. Tắt facebook đi. Nghĩ về ngày nay và hướng tới ngày mai. Không hiểu. Câu nói của ông bà ta vẫn còn có giá trị cho đến tận hôm nay và mai sau.
Tìm một nguồn động viên. Tắt điện thoại đi. “Nothing Impossible” Bí quyết thành công cho bạn đây: đọc cuốn sách và làm theo hướng dẫn của 2! nhé: 1. Jun đã làm được và bắt đầu có thể đứng trên sớ vật.
Một dải lụa quấn qua mông. Bỏ nhà ra đi sau khi người cha chưa bao giờ quan hoài. Tôi đã thấy một cậu bé tự mô tả mình “Nhìn thẳng. Lặp đi lặp lại. Những người thỉnh thoảng hơi cổ hủ và lì lợm với những thứ “mình cho là như thế thì phải như thế” - những thành kiến.
Với các quan điểm thô tục con cho là chân lý và không hề phân tích chúng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét